Bản thân Hạo Nghiêm, từ sau ngày hôm đó, có một sự chộn rộn, ngứa ngáy, tò mò bên trong tâm trí một cách khó hiểu.
Bình luận
Bản thân Hạo Nghiêm, từ sau ngày hôm đó, có một sự chộn rộn, ngứa ngáy, tò mò bên trong tâm trí một cách khó hiểu.
Thật ra người nói thích cậu ta không phải là không có, mà còn rất nhiều là đằng khác. Nhưng chủ yếu bọn họ chỉ lợi dụng cậu ta để đánh bóng tên tuổi. Nói sao nhỉ? Dù sao mang tính bạn gái hay người tình tin đồn của cậu cả của hai gia tộc Thép Hoà An và Gia Nghiêm Logistics thì cũng hỏi là oai.
Bình luận
Thật ra người nói thích cậu ta không phải là không có, mà còn rất nhiều là đằng khác. Nhưng chủ yếu bọn họ chỉ lợi dụng cậu ta để đánh bóng tên tuổi. Nói sao nhỉ? Dù sao mang tính bạn gái hay người tình tin đồn của cậu cả của hai gia tộc Thép Hoà An và Gia Nghiêm Logistics thì cũng hỏi là oai.
Bạn học mới chuyển vào, trò chuyện kết thân cũng không có nhu cầu, thích cậu cũng chẳng thèm chủ động. Nhìn chung thì, cô ấy chẳng có động cơ nào và không muốn cưa cẩm, chỉ đơn giản là thích vậy thôi.
Bình luận
Bạn học mới chuyển vào, trò chuyện kết thân cũng không có nhu cầu, thích cậu cũng chẳng thèm chủ động. Nhìn chung thì, cô ấy chẳng có động cơ nào và không muốn cưa cẩm, chỉ đơn giản là thích vậy thôi.
Hay cậu nên chủ động nói chuyện một chút nhỉ?
Bình luận
Hay cậu nên chủ động nói chuyện một chút nhỉ?
Nghĩ thì nghĩ vậy thôi, chứ cũng chẳng có kế hoạch cụ thể nào. Sáng hôm đó, cậu đi học muộn, thầy giám thị cũng chỉ la rầy vài câu, cũng chẳng thèm phạt mà cho cậu vào lớp luôn. Vừa vào lớp không thấy bạn học mới bên cạnh chỗ ngồi của mình nữa, đổi lại là cậu bạn mọt sách lớp phó hay ngồi bàn đầu.
Bình luận
Nghĩ thì nghĩ vậy thôi, chứ cũng chẳng có kế hoạch cụ thể nào. Sáng hôm đó, cậu đi học muộn, thầy giám thị cũng chỉ la rầy vài câu, cũng chẳng thèm phạt mà cho cậu vào lớp luôn. Vừa vào lớp không thấy bạn học mới bên cạnh chỗ ngồi của mình nữa, đổi lại là cậu bạn mọt sách lớp phó hay ngồi bàn đầu.
Hạo Nghiêm khó hiểu, vỗ vai Nhất Tâm, hất mặt về phía bạn cùng bàn cũ của mình đang ngồi chễm chệ trên bàn đầu, chờ lời giải thích.
Bình luận
Hạo Nghiêm khó hiểu, vỗ vai Nhất Tâm, hất mặt về phía bạn cùng bàn cũ của mình đang ngồi chễm chệ trên bàn đầu, chờ lời giải thích.
Nhất Tâm nhún vai, tỏ vẻ không rõ: “Sáng vào, cô xếp lại chỗ ngồi như thế đấy. Chắc là bạn cùng bàn của anh xin phép được đổi. Chắc bị anh làm tổn thương rồi.”
Bình luận
Nhất Tâm nhún vai, tỏ vẻ không rõ: “Sáng vào, cô xếp lại chỗ ngồi như thế đấy. Chắc là bạn cùng bàn của anh xin phép được đổi. Chắc bị anh làm tổn thương rồi.”
Nói chuyện phiếm còn không dám nói thì làm tổn thương kiểu gì chứ? Vừa hôm qua còn tính kết thân, nay người ta đã chuyển chỗ ngồi. Rút cuộc là chuyện gì mới được.
Bình luận
Nói chuyện phiếm còn không dám nói thì làm tổn thương kiểu gì chứ? Vừa hôm qua còn tính kết thân, nay người ta đã chuyển chỗ ngồi. Rút cuộc là chuyện gì mới được.
Cả tiết học đầu tiên, Hạo Nghiêm cứ bận tâm về lý do khiến Giai Mỹ chuyển chỗ. Do cậu ta lạnh nhạt nên gây nhàm chán? Nhưng xem đi, cả tiết học 45 phút, cô ấy còn chả thèm quay sang nhìn bạn cùng bàn mới. Do bàn cuối ồn ào nên làm cô ấy mất tập trung, không thể nghe giảng được? Một người trong tiết Toán, ngồi mãi mới tính được một bài đạo hàm, trong tiết Anh thì ngồi cắn bút lật đi lật lại bài cũ để ôn vì không thể học theo tiến độ giáo viên giảng. Chuyện đó hình như cũng không còn quan trọng lắm. Do ngày đầu cậu ta nói chuyện khó nghe nên làm người ta có bóng ma tâm lý? Có thể là như vậy rồi.
Bình luận
Cả tiết học đầu tiên, Hạo Nghiêm cứ bận tâm về lý do khiến Giai Mỹ chuyển chỗ. Do cậu ta lạnh nhạt nên gây nhàm chán? Nhưng xem đi, cả tiết học 45 phút, cô ấy còn chả thèm quay sang nhìn bạn cùng bàn mới. Do bàn cuối ồn ào nên làm cô ấy mất tập trung, không thể nghe giảng được? Một người trong tiết Toán, ngồi mãi mới tính được một bài đạo hàm, trong tiết Anh thì ngồi cắn bút lật đi lật lại bài cũ để ôn vì không thể học theo tiến độ giáo viên giảng. Chuyện đó hình như cũng không còn quan trọng lắm. Do ngày đầu cậu ta nói chuyện khó nghe nên làm người ta có bóng ma tâm lý? Có thể là như vậy rồi.
Đến giờ ra chơi, Hạo Nghiêm di chuyển lên chỗ ngồi của Giai Mỹ, gõ gõ trên mặt bàn. Giai Mỹ dừng bút, ngước lên nhìn.
Bình luận
Đến giờ ra chơi, Hạo Nghiêm di chuyển lên chỗ ngồi của Giai Mỹ, gõ gõ trên mặt bàn. Giai Mỹ dừng bút, ngước lên nhìn.
“Chuyển về chỗ cũ đi, tôi xin lỗi vì những lời không hay trước đây.”
Bình luận
“Chuyển về chỗ cũ đi, tôi xin lỗi vì những lời không hay trước đây.”
Giai Mỹ giật thót, mới cách xa vấn đề có 45 phút thôi, vấn đề đã lên đây nói chuyện rồi. Giờ cô biết phải trả lời như thế nào đây?
Bình luận
Giai Mỹ giật thót, mới cách xa vấn đề có 45 phút thôi, vấn đề đã lên đây nói chuyện rồi. Giờ cô biết phải trả lời như thế nào đây?
“Tôi không để bụng đâu.”
Bình luận
“Tôi không để bụng đâu.”
“Vậy sao còn xin đổi chỗ.”
Bình luận
“Vậy sao còn xin đổi chỗ.”
“Vì mình cận, ngồi bàn đầu dễ nhìn bảng hơn.”
Bình luận
“Vì mình cận, ngồi bàn đầu dễ nhìn bảng hơn.”
“Mấy độ?”
Bình luận
“Mấy độ?”
“2”
Bình luận
“2”
“Sao không đeo kính?”
Bình luận
“Sao không đeo kính?”
Mãi không thấy người kia trả lời mình, cậu ta có hơi bực bội. Xấu? Chưa kịp mua? Không định mua? Không muốn mua? Không có tiền mua? Nói một câu là được, có khó để trả lời như vậy không?
Bình luận
Mãi không thấy người kia trả lời mình, cậu ta có hơi bực bội. Xấu? Chưa kịp mua? Không định mua? Không muốn mua? Không có tiền mua? Nói một câu là được, có khó để trả lời như vậy không?
“Thôi được rồi. Mai chuyển về chỗ cũ đi.” Không đợi Giai Mỹ kịp trả lời, Hạo Nghiêm nghe người khác gọi ra sân bóng cũng nhanh chóng rời đi.
Bình luận
“Thôi được rồi. Mai chuyển về chỗ cũ đi.” Không đợi Giai Mỹ kịp trả lời, Hạo Nghiêm nghe người khác gọi ra sân bóng cũng nhanh chóng rời đi.
Mấy tiết học sau đó, cậu ta cùng nhóm bạn có lẽ ở sân vận động, không thấy về lớp nữa. Ở sân vận động, Nhất Tâm hất vai Tuấn Tú: “Mày hỏi coi anh tụi mình làm sao vậy? Mày thân với ổng nhất mà.”
Bình luận
Mấy tiết học sau đó, cậu ta cùng nhóm bạn có lẽ ở sân vận động, không thấy về lớp nữa. Ở sân vận động, Nhất Tâm hất vai Tuấn Tú: “Mày hỏi coi anh tụi mình làm sao vậy? Mày thân với ổng nhất mà.”
“Mày chung lớp sao không biết gì hết vậy? Cứ cái nào khó là thẩy qua cho tao.” Tuấn Tú nói vậy thôi nhưng nó vẫn lại bá vai Hạo Nghiêm đang ngửa cổ uống nước: “Anh Nghiêm, nay anh có tâm sự gì hả? Em thấy anh cứ lơ đễnh sao sao á nha.”
Bình luận
“Mày chung lớp sao không biết gì hết vậy? Cứ cái nào khó là thẩy qua cho tao.” Tuấn Tú nói vậy thôi nhưng nó vẫn lại bá vai Hạo Nghiêm đang ngửa cổ uống nước: “Anh Nghiêm, nay anh có tâm sự gì hả? Em thấy anh cứ lơ đễnh sao sao á nha.”
“Anh bình thường.”
Bình luận
“Anh bình thường.”
Nhất Tâm nghe loáng thoáng, quăng quả bóng chuyền về cho đồng đội, bước về chỗ khán đài: “Em thấy rõ ràng anh đến nói chuyện với bạn học Giai Mỹ, sau đó cứ đăm đăm như vậy. Vậy mà còn nói bình thường hả?”
Bình luận
Nhất Tâm nghe loáng thoáng, quăng quả bóng chuyền về cho đồng đội, bước về chỗ khán đài: “Em thấy rõ ràng anh đến nói chuyện với bạn học Giai Mỹ, sau đó cứ đăm đăm như vậy. Vậy mà còn nói bình thường hả?”
“Thì bình thường tao cũng thế còn gì?”
Bình luận
“Thì bình thường tao cũng thế còn gì?”
“Bình thường anh không quạu thế đâu nhé. Anh nói đi, em học hành có thể không giỏi nhưng trình trường thì mọi người chạy thế nào cũng chẳng rành bằng em. Nào, nói ra vấn đề của anh đi.” Nhất Tâm nói.
Bình luận
“Bình thường anh không quạu thế đâu nhé. Anh nói đi, em học hành có thể không giỏi nhưng trình trường thì mọi người chạy thế nào cũng chẳng rành bằng em. Nào, nói ra vấn đề của anh đi.” Nhất Tâm nói.
Hạo Nghiêm nhìn hai thằng hâm này một lúc, hỏi Tuấn Tú: “Mày mua kính ở đâu thế?”
Bình luận
Hạo Nghiêm nhìn hai thằng hâm này một lúc, hỏi Tuấn Tú: “Mày mua kính ở đâu thế?”
Tuấn Tú tháo kính xuống theo thói quen ngắm nghía một lúc rồi nói: “Này hả? Em mua ở DG ấy. Anh hỏi làm gì?”
Bình luận
Tuấn Tú tháo kính xuống theo thói quen ngắm nghía một lúc rồi nói: “Này hả? Em mua ở DG ấy. Anh hỏi làm gì?”
Nguyễn Hoàng Thiên Anh ở đâu đi tới rồi nói: “Hôm nay nghỉ sớm hả?”
Bình luận
Nguyễn Hoàng Thiên Anh ở đâu đi tới rồi nói: “Hôm nay nghỉ sớm hả?”
Cậu chàng là học sinh ưu tú, đợi đến hết học, mới có tâm trạng tụ tập. Giờ học, vui lòng đừng làm phiền.
Bình luận
Cậu chàng là học sinh ưu tú, đợi đến hết học, mới có tâm trạng tụ tập. Giờ học, vui lòng đừng làm phiền.
Hạo Nghiêm đứng dậy, đeo ba lô lên, vỗ vai Thiên Anh: “Anh nghỉ sớm. Còn tụi nó thì không.”
Bình luận
Hạo Nghiêm đứng dậy, đeo ba lô lên, vỗ vai Thiên Anh: “Anh nghỉ sớm. Còn tụi nó thì không.”
“Anh ấy đi đâu vậy?”
Bình luận
“Anh ấy đi đâu vậy?”
“Sao tao biết được? Chơi hiệp nữa rồi đi ăn trưa.”
Bình luận
“Sao tao biết được? Chơi hiệp nữa rồi đi ăn trưa.”
Ngày hôm sau, Hạo Nghiêm cố tình đi học sớm. Ngồi ở bàn cuối đợi Giai Mỹ. Giai Mỹ vậy mà không thèm liếc mắt một cái, vừa vào lớp là lên chỗ bàn đầu ngồi luôn.
Bình luận
Ngày hôm sau, Hạo Nghiêm cố tình đi học sớm. Ngồi ở bàn cuối đợi Giai Mỹ. Giai Mỹ vậy mà không thèm liếc mắt một cái, vừa vào lớp là lên chỗ bàn đầu ngồi luôn.
Hạo Nghiêm đem túi vải nhỏ màu đen lên đưa cho Giai Mỹ: “Tôi mua kính rồi, cả hai loại, kính đeo tai và kính áp tròng. Về chỗ cũ ngồi đi.”
Bình luận
Hạo Nghiêm đem túi vải nhỏ màu đen lên đưa cho Giai Mỹ: “Tôi mua kính rồi, cả hai loại, kính đeo tai và kính áp tròng. Về chỗ cũ ngồi đi.”
Giai Mỹ cảm thấy khó hiểu. Bọn họ chỉ là bạn cùng bàn tạm bợ ba tuần, số câu trò chuyện đếm trên đầu ngón tay. Vậy cớ gì, người kia lại nhiệt tình níu kéo như vậy?
Bình luận
Giai Mỹ cảm thấy khó hiểu. Bọn họ chỉ là bạn cùng bàn tạm bợ ba tuần, số câu trò chuyện đếm trên đầu ngón tay. Vậy cớ gì, người kia lại nhiệt tình níu kéo như vậy?
“Nghiêm có hôn lễ đính ước rồi thì không cần thân thiết với người khác giới như vậy đâu. Bạn kia sẽ không vui, tôi cũng khó xử. Thật sự đấy! Tôi chỉ muốn được yên ổn thôi.”
Bình luận
“Nghiêm có hôn lễ đính ước rồi thì không cần thân thiết với người khác giới như vậy đâu. Bạn kia sẽ không vui, tôi cũng khó xử. Thật sự đấy! Tôi chỉ muốn được yên ổn thôi.”
“Nói khùng điên gì vậy hả?”
Bình luận
“Nói khùng điên gì vậy hả?”
“Nói thật với Nghiêm, tôi đi làm thêm trầy da tróc vẩy mới có thể đóng đủ học phí. Tôi gây chuyện ở trường cũ, không còn trường nào trong thành phố dám nhận, trừ trường này. Tôi không muốn lại bị đuổi học vì có tranh cãi hay xô xát với người khác đâu. Bóc đại một người trong trường, gia cảnh cũng tốt hơn tôi. Tôi lại phải chịu làm kẻ gây rối thôi. Không cần tôi làm bạn, Nghiêm còn rất nhiều người khác xung quanh. Tôi nói nhiều vậy, mong là Nghiêm sẽ hiểu.”
Bình luận
“Nói thật với Nghiêm, tôi đi làm thêm trầy da tróc vẩy mới có thể đóng đủ học phí. Tôi gây chuyện ở trường cũ, không còn trường nào trong thành phố dám nhận, trừ trường này. Tôi không muốn lại bị đuổi học vì có tranh cãi hay xô xát với người khác đâu. Bóc đại một người trong trường, gia cảnh cũng tốt hơn tôi. Tôi lại phải chịu làm kẻ gây rối thôi. Không cần tôi làm bạn, Nghiêm còn rất nhiều người khác xung quanh. Tôi nói nhiều vậy, mong là Nghiêm sẽ hiểu.”
Nói dễ nghe thì như vậy, nói khó nghe thì chẳng phải kêu cậu biến cho trời nó trong sao?
Bình luận
Nói dễ nghe thì như vậy, nói khó nghe thì chẳng phải kêu cậu biến cho trời nó trong sao?
Hạo Nghiêm bực tức. Lần đầu tiên có người cầu xin cậu ta đừng cố gắng làm thân với họ như vậy. Mấy tên khốn chết tiệt, vậy mà bảo là thích đây hả? Bây giờ cô ấy chỉ hận không thể cách xa anh mày một trăm mét kia kìa. Được thôi, biến thì biến.
Bình luận
Hạo Nghiêm bực tức. Lần đầu tiên có người cầu xin cậu ta đừng cố gắng làm thân với họ như vậy. Mấy tên khốn chết tiệt, vậy mà bảo là thích đây hả? Bây giờ cô ấy chỉ hận không thể cách xa anh mày một trăm mét kia kìa. Được thôi, biến thì biến.