𝙲𝙷𝙰𝙿𝚃𝙴𝚁 𝟷


Như một bức tranh ảm đạm chẳng chút khởi sắc, từng đám mây nhỏ bị quệt một màu xám xịt, che giấu vầng Thái Dương chói lóa. Những cái cây bắt đầu nghiêng ngả vặn vẹo, ra sức khước từ lưỡi hái vô hình trung của tử thần, nhưng vô vọng. Lưỡi hái nanh ác gặt xuống, tiếng rít gào sắc lẹm vang vọng giữa thinh không, ném theo cái xác không hồn va đập vào bức tường chăng đầy thường xuân héo úa, những chiếc lá loang lổ chấm đen lả tả trút xuống và chính thức chấm dứt sinh mệnh.

Bình luận

Như một bức tranh ảm đạm chẳng chút khởi sắc, từng đám mây nhỏ bị quệt một màu xám xịt, che giấu vầng Thái Dương chói lóa. Những cái cây bắt đầu nghiêng ngả vặn vẹo, ra sức khước từ lưỡi hái vô hình trung của tử thần, nhưng vô vọng. Lưỡi hái nanh ác gặt xuống, tiếng rít gào sắc lẹm vang vọng giữa thinh không, ném theo cái xác không hồn va đập vào bức tường chăng đầy thường xuân héo úa, những chiếc lá loang lổ chấm đen lả tả trút xuống và chính thức chấm dứt sinh mệnh.

Bình luận

Ngồi trong căn phòng nhỏ, người phụ nữ nhàn nhã thưởng thức ly trà nghi ngút khói và bỏ mặc mọi cái giá buốt bên ngoài. Chợt ả ngừng tay lại, con ngươi xanh lam sâu thẳm phản chiếu trên lớp sóng đỏ nhấp nhô nhè nhẹ. Và ả thấy nó, một chiếc lá đen đúa lọt thỏm giữa tròng mắt ả - hình ảnh phản chiếu trong ly trà. Thở dài một hơi, lũ người hầu luôn dâng lên ả những thứ tệ hại.

Bình luận

Ngồi trong căn phòng nhỏ, người phụ nữ nhàn nhã thưởng thức ly trà nghi ngút khói và bỏ mặc mọi cái giá buốt bên ngoài. Chợt ả ngừng tay lại, con ngươi xanh lam sâu thẳm phản chiếu trên lớp sóng đỏ nhấp nhô nhè nhẹ. Và ả thấy nó, một chiếc lá đen đúa lọt thỏm giữa tròng mắt ả - hình ảnh phản chiếu trong ly trà. Thở dài một hơi, lũ người hầu luôn dâng lên ả những thứ tệ hại.

Bình luận

"Ai?"

Bình luận

"Ai?"

Bình luận

Âm thanh dịu nhẹ cất lên, ngọt lịm như đong cả hũ mật. Và có chăng thứ mật ấy mê hoặc đến nỗi dù phải trao thân mình cho tay quỷ, con người ta vẫn sẵn lòng hiến dâng? Tất cả chỉ để đổi lại chút cứu rỗi giả tạo nơi địa ngục. Tà váy đan xen hai màu đen trắng dần xuất hiện bên chân ả, nhẹ nhàng và lặng im.

Bình luận

Âm thanh dịu nhẹ cất lên, ngọt lịm như đong cả hũ mật. Và có chăng thứ mật ấy mê hoặc đến nỗi dù phải trao thân mình cho tay quỷ, con người ta vẫn sẵn lòng hiến dâng? Tất cả chỉ để đổi lại chút cứu rỗi giả tạo nơi địa ngục. Tà váy đan xen hai màu đen trắng dần xuất hiện bên chân ả, nhẹ nhàng và lặng im.

Bình luận

Tóc!

Bình luận

Tóc!

Bình luận

Quả tim đỏ lòm nằm gọn trong lòng bàn tay mềm mại, máu đỏ chảy dọc xuống khủy tay trắng nõn, nhỏ tí tách xuống sàn gỗ quý. Người hầu nữ bất động, khuôn miệng hé mở, đôi mắt trợn trắng nhìn theo từng bước đi của vị chủ nhân, trước ngực chỉ còn lại một hố đen trống rỗng. Ấy vậy mà ngoài tiếng gào khóc của những oan hồn bên khung cửa, trong gian phòng vẫn lặng yên đến rợn ngợp, chỉ có thứ giai điệu 'thình thịch' của sự sống là vẫn đều đều vang vọng. Nhẹ tựa lông hồng, ả đặt 'sự sống' xuống đĩa rồi nhấc ly trà lên, đổ ào dòng nước đỏ trong xuống cái đĩa còn lại. Một giây, cán cân đổ nghiêng đi, dòng nước đỏ tràn xuống thẫm đẫm tấm khăn trải bàn, chỉ để lại bên trên chiếc lá khô nhớp nháp. Ả bịt miệng, khuôn mặt chẳng giấu nổi sự kích động khi nhìn chằm chặp thứ đỏ lòm đang yếu dần trên cán cân. Vậy là đã rõ, 'tội' nặng hơn 'công', người hầu nữ phải bị trừng phạt. Trừng phạt! Trừng phạt! Trừng phạt đi!

Bình luận

Quả tim đỏ lòm nằm gọn trong lòng bàn tay mềm mại, máu đỏ chảy dọc xuống khủy tay trắng nõn, nhỏ tí tách xuống sàn gỗ quý. Người hầu nữ bất động, khuôn miệng hé mở, đôi mắt trợn trắng nhìn theo từng bước đi của vị chủ nhân, trước ngực chỉ còn lại một hố đen trống rỗng. Ấy vậy mà ngoài tiếng gào khóc của những oan hồn bên khung cửa, trong gian phòng vẫn lặng yên đến rợn ngợp, chỉ có thứ giai điệu 'thình thịch' của sự sống là vẫn đều đều vang vọng. Nhẹ tựa lông hồng, ả đặt 'sự sống' xuống đĩa rồi nhấc ly trà lên, đổ ào dòng nước đỏ trong xuống cái đĩa còn lại. Một giây, cán cân đổ nghiêng đi, dòng nước đỏ tràn xuống thẫm đẫm tấm khăn trải bàn, chỉ để lại bên trên chiếc lá khô nhớp nháp. Ả bịt miệng, khuôn mặt chẳng giấu nổi sự kích động khi nhìn chằm chặp thứ đỏ lòm đang yếu dần trên cán cân. Vậy là đã rõ, 'tội' nặng hơn 'công', người hầu nữ phải bị trừng phạt. Trừng phạt! Trừng phạt! Trừng phạt đi!

Bình luận

"Haha."

Bình luận

"Haha."

Bình luận

Tiếng cười? Là ai? Ai lại cười? Ồ, là ả, là đám người hầu sau lưng ả...và cả cô hầu nữ với trái tim trống rỗng nữa. Cô ta cười ư? Không. Cô ta khóc, hai hàng lăn dài trên gò má, nhưng cơ thể lại run lên bần bật, ánh mắt không hề di dời khỏi khỏi kẻ đang ngấu nghiến ăn sạch sự sống của bản thân. Đẹp, đẹp quá. Dịch tim của cô ta đang cài lên mái tóc của vị chủ nhân tôn quý, cài lên suối tóc ươm màu nắng mà kẻ hầu này đã tỉ mẩm chăm chút qua từng ngày. Người hầu nữ cười khùng khục, nỗi sợ khi sinh mệnh kết thúc chẳng là gì so với khung cảnh diễm lệ trước mắt. Chủ nhân của cô ta, người con gái mang dòng máu của thánh thần đang thưởng thức trái tim của một kẻ hèn mạt. Cơn đau khi da thịt bị cắn nát, cô ta phải toàn tâm toàn ý đón nhận nó, vì cô ta có tội. CÓ TỘI! Kẻ mang tội phải chịu trừng phạt của thánh thần.

Bình luận

Tiếng cười? Là ai? Ai lại cười? Ồ, là ả, là đám người hầu sau lưng ả...và cả cô hầu nữ với trái tim trống rỗng nữa. Cô ta cười ư? Không. Cô ta khóc, hai hàng lăn dài trên gò má, nhưng cơ thể lại run lên bần bật, ánh mắt không hề di dời khỏi khỏi kẻ đang ngấu nghiến ăn sạch sự sống của bản thân. Đẹp, đẹp quá. Dịch tim của cô ta đang cài lên mái tóc của vị chủ nhân tôn quý, cài lên suối tóc ươm màu nắng mà kẻ hầu này đã tỉ mẩm chăm chút qua từng ngày. Người hầu nữ cười khùng khục, nỗi sợ khi sinh mệnh kết thúc chẳng là gì so với khung cảnh diễm lệ trước mắt. Chủ nhân của cô ta, người con gái mang dòng máu của thánh thần đang thưởng thức trái tim của một kẻ hèn mạt. Cơn đau khi da thịt bị cắn nát, cô ta phải toàn tâm toàn ý đón nhận nó, vì cô ta có tội. CÓ TỘI! Kẻ mang tội phải chịu trừng phạt của thánh thần.

Bình luận

Thịch!

Bình luận

Thịch!

Bình luận

Âm điệu của sự sống kết thúc, tử thần lui đi, ánh dương len lỏi qua lớp kính trong suốt, chiếu rọi vào cái xác mềm oặt. Không một tiếng động, người hầu di chuyển lên trước, vươn tay mở toang cánh cửa sổ ra. Gió đưa hương tràn vào gian phòng nhỏ, cái tanh bên trong hòa lẫn với cái ẩm ướt từ bên ngoài, quyện lại phảng phất trong không khí thứ dư hương nhức mũi. Nhìn khắp phòng, người phụ nữ đã biến mất, trên bàn chỉ còn lại ly trà rỗng tuếch và tấm khăn trải bàn nhơm nhớp. Hẳn rồi, nắng lên đồng nghĩa với việc ả đã trở lại tòa biệt phủ của mình - một nơi không có sự hiện diện của cửa sổ. Đó cũng là nơi duy nhất mà những khóm hồng xanh luôn nở rộ suốt bốn mùa, mỗi một đóa đều là chốn chôn vùi tội lỗi và che giấu bằng sự đẹp đẽ giả tạo.

Bình luận

Âm điệu của sự sống kết thúc, tử thần lui đi, ánh dương len lỏi qua lớp kính trong suốt, chiếu rọi vào cái xác mềm oặt. Không một tiếng động, người hầu di chuyển lên trước, vươn tay mở toang cánh cửa sổ ra. Gió đưa hương tràn vào gian phòng nhỏ, cái tanh bên trong hòa lẫn với cái ẩm ướt từ bên ngoài, quyện lại phảng phất trong không khí thứ dư hương nhức mũi. Nhìn khắp phòng, người phụ nữ đã biến mất, trên bàn chỉ còn lại ly trà rỗng tuếch và tấm khăn trải bàn nhơm nhớp. Hẳn rồi, nắng lên đồng nghĩa với việc ả đã trở lại tòa biệt phủ của mình - một nơi không có sự hiện diện của cửa sổ. Đó cũng là nơi duy nhất mà những khóm hồng xanh luôn nở rộ suốt bốn mùa, mỗi một đóa đều là chốn chôn vùi tội lỗi và che giấu bằng sự đẹp đẽ giả tạo.

Bình luận

Bình luận


Truyện tương tự

Bình luận